Sau một ngày đi biển vui khoẻ nhà em lại lục tục lên xe về, buổi chiều trời còn khá nắng nên mấy dì em lấy nón to như cái nấm đội lên, cô em thì bận thêm áo sơ mi của chú em vì sợ đen, cả nhà em tay xách nách mang thau thùng xô đá, đồ ăn còn dư lên xe về nhà.
Chuyện ai ngồi đâu ngồi đâu mà nhà em cũng gây lộn, cuối cùng 2 đứa nhỏ nhất khóc to nhất dành ngồi đằng trước với bác tài, không đứa nào thắt seatbelt vừa ngồi vừa cấu mặt nhau.
Em hơi nhức đầu vì nhà xe mở tivi lên một cái đĩa hài, nói chung những câu chuyện nào tục tỉu nhất, dơ dáy nhất, tất cả các bộ phận sinh dục đều được list ra bởi 2 diễn viên tung hứng làm nhà em cười rần rần.
Sau khi xe chạy ổn thì các dì em lấy đồ ăn ra ăn, bây giờ là ăn đậu phộng nấu, bánh mì kẹp thịt, bánh snack, cơm cháy cha bông ôi thôi đủ thứ mùi, có cái xô trà đá được dời lên dời xuống khắp xe đổ lên láng.
Lên xe thì do thím bảy và cô hai không quen đi xe nên đòi mở cửa sổ, tài xế thấy vậy tắt máy lạnh mở cửa luôn làm gió thổi vô xe vù vù thật vui tai.
Xe chạy tí thì con Út Lượm lấy cai bao xốp ói, nó vừa ói vựa ụa ụa làm 3 người khác ói theo. Nói chung hồi nãy nó ăn cái gì thì giờ nó ra cái đó, các dì lớn tuổi ko quen mùi này nên lấy dầu xanh ra xức, nói chung là rần rần cả xe. Các chú em bực bội nên bỏ ra sau xe lập sòng bài rồi nhậu luôn, cụng bia cành cành. Nhậu đã thì mắc ấy, nên buộc bác tài phai dừng tạm ven đường, thế là cả nhà em nhảy xuống cách nhau đều đều 3m sắp hàng ngang.
Xe tiếp tục chạy, mấy dì em là những người gọn gàng sạch sẽ, họ cuốn hết rác, vỏ chuối, bịch xốp quăng qua cửa sổ cho gọn.
Sau đó xe dừng ở Bò Sữa Long Thành. Có người mua sữa người không. Nhưng hình như cả đời nhà em họ chưa thấy mít, hè nhau mua mít, cắt ăn thử rồi mua khoảng 4 trái. Em nói mẹ mua chi mít này ở chợ mình có mà, mẹ em quát khiêng lên xe đi, con nít biết gì mà nói. Thế là em lụm khụm khiêng mít thấy mẹ em….
Chuyến đi kết thúc vui vẻ, mọi người hẹn nhau năm sau đi nữa….