Em tôi chuyên bắt cướp trong Tp. Hồ Chí Minh, người đương thời gọi nó là hiệp sĩ.
Một bận hiệp sĩ thấy thằng cướp cướp túi xách của cô gái đẹp. Nó vít ga đuổi theo. Túm được bạn cướp, nện cho mấy quả xong xách túi về đưa trả cô gái. Hai đứa nên duyên vợ chồng từ đó.
Cưới vợ xong mặt nó nhăn hơn quả táo tầu. Suốt ngày lủi thủi đạp xe. Hễ nói chuyện thằng cướp giúp nó cưới vợ là nó chửi.
Nó bảo, thằng khốn nạn ấy hại em… giờ khổ thế này…
Giờ có được ra đường nữa đâu, vợ thu xe rồi, cấm đi bắt cướp nữa vì sợ “cíu” thêm em gái khác. Tiền làm được bao nhiêu vợ lột hết, còn quá cướp cạn…
Nó cứ chép miệng bảo có khi em bị cướp nó oán cho, giờ thành ra khổ thế này. 🤣