Điểm số là dấu hiệu thành công của một số học sinh giỏi, trong khi học sinh kém lại dùng cách khác để chứng minh bản thân. Nhiều bậc cha mẹ khẳng định với con cái rằng điểm số khi đi học là điều quan trọng nhất. Khi trẻ bị điểm kém, họ mắng mỏ và bắt chúng học tập chăm chỉ hơn.
Điều đó không hẳn sai nhưng điểm số ở trường thực sự không có vai trò lớn đến thế. Không ít trẻ học hành rất bình thường nhưng khi lớn lên lại rất thành công.
Các nhà tâm lý học của Viện Liệu pháp Gestalt (Moskva, Nga) đã thực hiện nhiều nghiên cứu để tìm câu trả lời vì sao nhiều học sinh kém lại ra đời thành công hơn học sinh giỏi.
Dưới đây là một số phát hiện của các nhà nghiên cứu.
Họ không quan tâm tới điểm số
Với nhiều học sinh giỏi, điểm số là dấu hiệu của thành công. Dù vậy, điểm số chỉ mang tính chủ quan bởi chúng không chỉ phụ thuộc vào chất lượng kiến thức mà còn liên quan tới những yếu tố khác, ví dụ như giáo viên cũng như tâm trạng của chính họ.
Học sinh kém không cần điểm số để chứng minh sự thành công. Khi theo đuổi mục tiêu của mình, họ không tìm kiếm sự đánh giá cao từ người khác mà quan tâm nhiều hơn đến mức độ hài lòng của bản thân với những gì đã làm.
Họ không cần vất vả xây dựng hình tượng
Với những học sinh giỏi, tạo ấn tượng tốt với giáo viên là việc rất quan trọng. Đây là lý do vì sao họ luôn cố gắng hoạt động tích cực ngay cả khi không quan tâm tới một chủ đề nào đó. Học sinh cá biệt lại suy nghĩ khác khi không cần cố gắng gây ấn tượng với bất kỳ ai. Mặc dù họ tôn trọng giáo viên nhưng lại không làm những điều bản thân không mong muốn. Chủ kiến này sẽ theo họ đến khi trưởng thành, đi làm và trở thành “kim chỉ nam” khi giao tiếp với cấp trên.
Họ không làm mọi thứ một mình
Nhiều học sinh giỏi tuân theo quy tắc “Nếu muốn làm xong việc gì đó, hãy tự mình làm lấy”. Điều này là do họ đã quen với việc tự thân kiểm soát mọi thứ. Trong khi đó, học sinh cá biệt lại dựa vào sự giúp đỡ, hợp tác cùng người khác để đạt được điều mong muốn.
Khi trưởng thành, mỗi bên vẫn tuân theo những khuôn mẫu này. Trong khi một số người tự vắt kiệt sức mình bằng cách làm nhiều hơn khả năng thực tế thì lại có người san sẻ hay ủy thác nhiệm vụ của họ cho người khác.
Họ cho phép mình không hoàn hảo
Một số người tuân theo quy tắc “Tôi làm điều này một cách hoàn hảo hoặc không làm gì cả”. Sống như vậy rất mệt mỏi, bởi đơn giản là bạn không thể thành công trong mọi việc.
Kết quả là có những người mãi chôn vùi cuộc đời mình với một công việc bế tắc, cố gắng làm việc miệt mài ngày qua ngày chỉ để chứng minh sẽ làm được tốt nhất trong khi không thực sự là thứ họ mong muốn.
Họ không ép bản thân làm mọi thứ
Học sinh cá biệt không bao giờ bắt bản thân làm những việc không hứng thú, nhất là những việc họ cho là vô nghĩa. Thay vào đó, họ tập trung vào những điều thực sự quan tâm.
Trong khi đó một số học sinh giỏi sẽ tiếp tục học mọi thứ, với mong muốn duy nhất là trở thành học sinh giỏi. Bởi vậy họ sẽ lãng phí nhiều năm cuộc đời cho một số mối quan hệ tồi tệ và công việc bế tắc.
Họ có những việc khác ngoài bài tập về nhà
Học sinh trung bình thường sử dụng thời gian rảnh rỗi để đọc sách, chơi thể thao, chơi nhạc, khiêu vũ hoặc chơi với những đứa trẻ khác.
Theo các chuyên gia tâm lý, học sinh giỏi lại khó thư giãn vì họ luôn căng thẳng không chỉ về tinh thần mà còn về tâm lý. Vấn đề này vẫn tồn tại đến lúc trưởng thành khi luôn lo lắng không đáp ứng được kỳ vọng của người khác.
Họ không sợ thất bại
Trong cuộc sống, có những người sợ đối mặt với thất bại. Họ coi những sai lầm dù nhỏ nhất cũng là vấn đề lớn. Học sinh cá biệt đã quen với việc bị điểm kém và bị phê bình. Đối với họ, điểm kém (thất bại) không phải là ngày tận thế. Trong cuộc sống thực, họ đối phó với căng thẳng tốt hơn nhiều và dễ dàng đứng dậy hơn sau khi phạm sai lầm.
Họ sẵn sàng chấp nhận rủi ro
Những người không thành công lắm ở trường luôn phải thích nghi với các tình huống. Họ tự cho phép bản thân được mơ ước và không sống theo kế hoạch của cha mẹ dành cho mình. Đó là lý do khi trưởng thành họ biết cách đối phó với những sai lầm hơn.
Nếu muốn thay đổi công việc hoặc chuyển đến một quốc gia khác, họ sẽ làm. Họ lắng nghe bản thân và hiểu những gì mình mong muốn.
(Theo Brightside)